豐碩 發表於 2013-1-6 23:56:30

【漢語大詞典●二端】

<P align=center>【漢語大詞典●二端】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.兩種主意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『戰國策·東周』:“西周之欲入寳,持二端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鮑彪注:“言東兵急則入,不急則已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.氣與魄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·祭義』:“二端既立,報以二禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“二端既立者,謂氣也魄也,既見,乃更立尊名云鬼神也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.事物的兩個方面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢董仲舒『春秋繁露·二端』:“『春秋』至意有二端,不本二端之所從起,亦未可與論災異也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.兩個或兩種人物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北周庾信『哀江南賦』:“未深思於五難,先自擅於二端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>倪璠注:“二端,帝常自比諸葛桓溫,唯張纘許焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>是二端。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又曰:‘我韜於文士,愧於武人。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦是二端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●二端】