豐碩 發表於 2013-1-6 16:50:33

【漢語大詞典●二郞】

<P align=center>【漢語大詞典●二郞】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.指排行第二的男子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『聞龜兒詠詩』詩:“憐渠已解詠詩章,搖膝支頤學二郞,莫學二郞吟太苦,纔年四十鬢如霜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.即二郞神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅支癸志·蔡七得銀器』:“偉丈夫者,俗所謂二郞是已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第六回:“那大聖已至灌江口,搖身一變,變作二郞爺爺的模樣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四十回:“鴛鴦道,湊成‘二郞遊五嶽’。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>薛姨媽道:世人不及神仙樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指晉杜軫與李驤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·良吏傳·杜軫』:“<蜀郡杜軫>累遷尙書郞……時涪人李驤亦爲尙書郞,與軫齊名,每有論議,朝廷莫能踰之,號蜀有二郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指唐郞穎兄弟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·儒學傳中·郞餘令』:“祖穎,字楚之,與兄蔚之俱有名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>隋大業中爲尙書民曹郞,蔚之位左丞,煬帝語稱‘二郞’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.泛指子侄輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋劉克莊『解連環·戊午生日』詞:“願世世、相守茅簷,便宰相時來,二郞休作。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“二郞作相”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●二郞】