【漢語大詞典●二周】
<P align=center>【漢語大詞典●二周】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.指戰國末期周室分裂成的西周與東周兩個小國。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『戰國策·西周策』:“楚請道於二周之間,以臨韓魏,周君患之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·通有』:“鄭之陽翟,二周之三川,富冠海內,皆爲天下名都。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·武帝紀』:“董卓聞山東兵起,倚王室之重,據二周之險,東向以臨天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指西周與東周王朝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐駱賓王『爲齊州父老請陪封禪表』:“鄒魯舊邦,臨淄遺俗,俱穆二周之化。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.兩年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉潘嶽『爲賈謐作贈陸機』詩:“自我離群,二周於今。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]