【漢語大詞典●二季】
<P align=center>【漢語大詞典●二季】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.指夏殷兩代的末世。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·秦秀傳』:“周公弔二季之陵遲,哀大教之不行,於是作謚以紀其終。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指兄弟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李白『夏日諸從弟登汝州龍興閣序』:“屈宋長逝,無堪與言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>起予者誰,得我二季。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陳師道『贈二蘇公』詩:“一翁二季對相望,奇寶橫道驥服箱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.兩個季度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·王彦威傳』:“坐祝辭誤,奪二季俸,削一階。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]