豐碩 發表於 2013-1-6 16:46:57

【漢語大詞典●二垂】

<P align=center>【漢語大詞典●二垂】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.天與地的交接處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指極遠地區。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『大戴禮記·保傅』:“湯去張網者之三面,而二垂至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>盧辯注:“二垂,謂天地之際。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言通感處遠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·要略』:“文王四世纍善,脩德行義,處岐周之閒,地方不過百里,天下二垂歸之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·春申君列傳』:“今大國之地,徧天下有其二垂,此從生民已來,萬乘之地未嘗有也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指西方與北方邊界。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·杜詩傳』:“唯匈奴未譬聖德,威侮二垂,陵虐中國,邊民虛耗,不能自守。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●二垂】