【漢語大詞典●二忌】
<P align=center>【漢語大詞典●二忌】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.指戰國時鄒忌田忌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『戰國策·齊策一』:“王不如封田忌於江南,以示田忌之不返齊也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄒忌以齊厚事楚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>田忌亡人也,而得封,必德王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>若復於齊,必以齊事楚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>此用二忌之道也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指兩先人的忌日。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·禮樂志四』:“乾陵歲冬至、寒食以外使、二忌以內使朝奉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]