【漢語大詞典●二凶】
<P align=center>【漢語大詞典●二凶】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
指二惡事或二惡人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『管子·內業』:“節其五欲,去其二凶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>尹知章注:“喜怒過度,皆能爲害,故曰二凶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋劉劭與弟濬殺父文帝,劭自稱帝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書』爲二人立『二凶傳』,稱劭爲元凶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]