【漢語大詞典●二土】
<P align=center>【漢語大詞典●二土】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一般指無生死濁惡的淨土和有生死濁惡的穢土。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋延壽『宗鏡錄』卷八九:“淨穢二土,四句分別。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一質不成淨穢虧盈,異質不成一理齊平,無質不成緣起萬形,有質不成搜原即冥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『次韻定慧欽長老見寄』之八:“初無往來相,二土同一在。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]