【漢語大詞典●一鬨】
<P align=center>【漢語大詞典●一鬨】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.亦作“一哄”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>眾聲喧擾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李郢『春晩與諸同舍出城迎座主侍郞』詩:“三十驊騮一鬨塵,來時不鎖杏園春。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『群兒』詩:“須臾一鬨散,無益亦何傷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸傳』第四一回:“衆隣舍方才呐聲喊,擡了梯子水桶,一哄都走了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶一味。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元無名氏『柳營曲·晉王出寨』:“好家私伴著些歹後生,賣弄他聰明,一鬨的胡行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]