豐碩 發表於 2013-1-6 15:27:07

【漢語大詞典●一端】

<P align=center>【漢語大詞典●一端】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.指物件的一頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『朝花夕拾·無常』:“門口是一塊活板,人一進門,踏著木板的這一端,塑在那一端的他便撲過來,鐵索正套在你脖子上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冰心『寄小讀者』十一:“我得了一支五彩漆管的鉛筆,一端有個橡皮帽子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指事情的一點或一個方面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·實知』:“夫術數直見一端,不能盡其實。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『聲無哀樂論』:“今粗明其一端,亦可思過半矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方苞『讀邶鄘至曹檜十一國風』:“或同始而異終,或將傾而復植,豈可以一端盡哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『呐喊·端午節』:“他自己說,他是自從出世以來,只有人向他來要債,他從沒有向人去討過債,所以這一端是‘非其所長’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.表布帛數量。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古代布帛二端相向卷,合爲一匹,一端爲半匹,其長度相當於二丈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·力耕』:“夫中國一端之縵,得匈奴累金之物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『古詩十九首』之十八:“客從遠方來,遺我一端綺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·昭公二十六年』“幣錦二兩”晉杜預注:“二丈爲一端,二端爲一兩,所謂匹也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉夢得『避暑錄話』卷下:“<張友正>與染工爲隣,或問其故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>答曰:‘吾欲假其縑素學書耳。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>於是與約,凡有欲染皂者先假之,一端酬二百金。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如是日書數端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示一舀的數量。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周立波『山鄕巨變』下十七:“盛佳秀舀了一端飼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一端】