豐碩 發表於 2013-1-6 15:12:45

【漢語大詞典●一準】

<P align=center>【漢語大詞典●一準】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“一准”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.一定的准則。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·出帝紀』:“理有一準,則民無覬覦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶言唯一標准。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·史傳』:“若夫尊賢隱諱,固尼父之聖旨,蓋纖瑕不能玷瑾瑜也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
奸慝懲戒,實良史之直筆,農夫見莠,其必鋤也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>若斯之科,亦萬代一準焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.完全按照或遵循。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·食貨志』:“高祖延興三年秋七月,更立嚴制,令一準前式,違者罪各有差,有司不檢察與同罪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·高宗紀下』:“壬寅,天后上意見十二條,請王公百僚皆習『老子』,每歲明經一準『孝經』、『論語』例試於有司。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸惲敬『南田先生家傳』:“畫法一準徐熙,筆有芒角,生氣坌湧,如雲展潮行,惜稍俗耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.一定;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
肯定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元白樸『牆頭馬上』第二折:“我說與你,夫人已睡了也,一准不來了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第八四回:“我一準回去告訴趙姨奶奶,也省了他天天說嘴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『彷徨·肥皂』:“那么,就得連夜送到報館,要他明天一准登出來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一準】