豐碩 發表於 2013-1-6 15:02:18

【漢語大詞典●一槪】

<P align=center>【漢語大詞典●一槪】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“一槩”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.槪爲古代量糧食時刮平斗斛之木,引申爲同一種標准。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『黃初五年令』:“諸吏各敬爾在位,孤推一槪之平,功之宜賞,於疏必與;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
罪之宜戳,在親不赦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·晉穆帝永和十二年』:“自古帝王居中州者,政化各殊,趙爲姦詐,秦敦信義,豈得一槪待之乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡三省注:“槪所以平斗斛,一槪待之,言無所高下也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.一樣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一律。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『秦州雜詩』之四:“萬方聲一槪,吾道竟何之?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸顧炎武『玉田道中』詩:“我行至北方,所見皆一槪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.一端;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一方面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·問孔』:“今宰予雖無力行,有言語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用言,令行缺,有一槪矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·韋表微傳』:“病諸儒執一槪,是非紛然,著『三傳總例』,完會經趣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.全部。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第五十回:“琴兒和顰兒,雲兒他們搶了許多,我們一槪都別作,只他們三人做才是。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>丁西林『一只馬蜂』:“你們的事,我老早對你們講過,由你自己去,我一槪不管。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳靑『銅牆鐵壁』第三章:“聽說全是東河畔人,一槪要送烏龍鋪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一槪】