【漢語大詞典●一鼓作氣】
<P align=center>【漢語大詞典●一鼓作氣】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
『左傳·莊公十年』:“夫戰,勇氣也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一鼓作氣,再而衰,三而竭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古代作戰擊鼓進軍,擂第一通鼓時士氣最盛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后多喩趁銳氣旺盛之時一舉成事或鼓足干勁,一往直前。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐楊炯『左武衛將軍成安子崔獻行狀』:“一鼓作氣,方輕肉食之謀;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
七旬舞干,始受昌言之拜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸黃鈞宰『金壺遯墨·兩軍門』:“將士亦邀奬敘,不及今一鼓作氣,功敗垂成,後欲圖之,非可歲月計矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>聞一多『時代的鼓手』:“我們得一鼓作氣來渡危機,完成大業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]