【漢語大詞典●一飯恩】
<P align=center>【漢語大詞典●一飯恩】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
喩微小的恩德。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王建『求友』詩:“每懷一飯恩,不重勸勉詞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『老學庵筆記』卷三:“此道人蓋永嘉人林靈素也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>旋得幸,貴震一時,賜名靈素,平日一飯之恩,必厚報之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸龔自珍『己亥雜詩』之一三一:“陶潛磊落性情溫,冥報因他一飯恩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“一飯之德”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]