豐碩 發表於 2013-1-6 14:20:45

【漢語大詞典●一得】

<P align=center>【漢語大詞典●一得】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.一點可取之處;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一點長處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晏子春秋·雜下十八』:“聖人千慮,必有一失;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
愚人千慮,必有一得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·淮陰侯列傳』:“智者千慮,必有一失;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
愚者千慮,必有一得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后用以謙稱自己的意見或心得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『湖州謝上表』:“凡人必有一得,而臣獨無寸長。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳邦瞻『宋史紀事本末·金亮南侵』:“臣有愚慮,請殫一得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>夏丏尊葉聖陶『文心』二七:“我願意把‘愚者’的‘一得’貢獻給諸位同學。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.盡得,全得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·大傳』:“聖人南面而聽天下,所且先者五,民不與焉;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一曰治親,二曰報功,三曰舉賢,四曰使能,五曰存愛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五者一得於天下,民無不足,無不瞻者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“五事得則民足。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫希旦集解:“一得,猶言盡得也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.得到一件或一個。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·鮑宣傳』:“民有七亡,而無一得,欲望國安,誠難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·淸鑑』:“叔向之母,申氏之子,非不能一得,然不能常也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.一旦得以,一旦能夠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北齊書·文苑傳·祖鴻勳』:“一得把臂入林,桂巾垂枝,攜酒登巘,舒席平山,道素志,論舊款,訪丹法,語玄書,斯亦樂矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一得】