豐碩 發表於 2013-1-6 14:15:25

【漢語大詞典●一區】

<P align=center>【漢語大詞典●一區】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.一個區域。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孟子荀卿列傳』:“中國外如赤縣神州者九,乃所謂九州也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>於是有裨海環之,人民禽獸莫能相通者,如一區中者乃爲一州。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『答釋難宅無吉凶攝生論』:“足下將謂吾與墨不殊,今不辭同有鬼,但不偏守一區,明所當然,使人鬼同謀,幽明幷濟,亦所以求衷,所以爲異耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷五三:“人君國都如井田樣,畫爲九區,面朝背市,左祖右社,中間一區則君之宮室。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.表數量。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指一塊田地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·反質』:“衛有五大夫,俱負缶而入井灌韭,終日一區。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元劉因『新晴』詩:“埋盆欲學魚千里,試地先栽芋一區。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鈕琇『觚賸·杜曲精舍』:“買田一區、屋數楹於杜曲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.表數量。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指一所宅院。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·劉盆子傳』:“賜宅人一區,田二頃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳師道『徐氏閑軒』詩:“君寧平世經三釜,我亦東原有一區。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元馬致遠『嶽陽樓』第一折:“恰行過一區道院,幾處齋堂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.一類;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一團。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉張華『鷦鷯賦』:“陰陽陶蒸,萬品一區。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋胡宏『胡子知言·疑義』:“今以天理人欲,混爲一區,恐未允當。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一區】