豐碩 發表於 2013-1-5 23:39:51

【漢語大詞典●一時】

<P align=center>【漢語大詞典●一時】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.一個季度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·周語上』:“三時務農而一時講武。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韋昭注:“三時,春夏秋;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一時,冬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·天文訓』:“三月而爲一時,三十日爲一月。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·刑罰志』:“崔纂可免郞,都坐尙書,悉奪祿一時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『請西北擇將東南益兵劄子』:“臣聞古者兵出於農,故三時耕稼,一時閱武。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.一個時期。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·公孫丑下』:“彼一時也,此一時也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陸機『五等諸侯論』:“故強毅之國,不能擅一時之勢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪樾『春在堂隨筆』卷一:“同時王在晉作『浮梅檻賦』,湯臨川亦有『浮梅檻』詩,足見其傾倒一時矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.一代;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
當代。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·班超梁慬傳論』:“祭肜,耿秉啓匈奴之權,班超、梁慬奮西域之略,卒能成功立名,享受爵位,薦功祖廟,勒勳於後,亦一時之志士也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹丕『與吳質書』:“諸子但爲未及古人,自一時之雋也,今之存者,已不逮矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『應制舉上兩制書』:“伏惟明公才略之宏偉,度量之寬厚,學術之廣博,聲名之煒燁,冠於一時而振於百世。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.一個時辰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·雜應』:“或服符精思,若欲行千里,則以一時思之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>若晝夜十二時思之,則可以一日一夕行萬二千里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷一:“天地統是一箇大陰陽,一年又有一年之陰陽,一月又有一月之陰陽,一日,一時,皆然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈括『夢溪筆談·象數一』:“一時謂之一辰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按,舊分一日爲十二時,一時合今兩小時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.暫時;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一會兒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·正名』:“其累百年之欲,易一時之嫌,然且爲之,不明其數也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陶潛『擬古詩』:“明明雲間月,灼灼葉中花,豈無一時好,不久當如何?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『氣英布』第一折:“齊王田廣本項王所惡,他雖一時歸順項王,到底終不和好。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊朔『泰山極頂』:“山上的氣候一時晴,一時陰,變化大得很。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『航線』:“他們站在艇子的中部,干嚎,一時手指指天,一時又拍拍屁股。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.謂難得的時機或時刻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『戰國策·楚策四』:“今燕之罪大而趙怒深,故君不如北兵以德趙,踐亂燕,以定身封,此百代之一時也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·吳漢傳』:“君何不合二郡精銳,附劉公擊邯鄲,此一時之功也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“一時,言不可再遇也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『田表聖奏議敘』:“自太平興國以來,至於咸平,可謂天下大治,千載一時矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁啟超『論金銀漲落』:“中國而猶欲富強也,此亦千載一時矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.即時,立刻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·容止』:“始入門,諸客望其神姿,一時退匿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第七回:“既蒙到我寒家,本當草酌三杯,爭奈一時不能周備,且和師兄一同上街閒玩一遭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四回:“却十分面善得緊,只是一時想不起來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.突然;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
偶然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第七回:“你丈夫教頭和陸謙吃酒,一時重氣,悶倒在樓上,叫娘子快去看哩!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『正紅旗下』六:“他若是一時心血來潮呢,也許來看看我們。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.同時,一齊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·李矩傳』:“矩曰:‘俱是國家臣妾,焉有彼此!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>乃一時遣之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元鄭光祖『倩女離魂』第三折:“待授官之後,文舉與小姐一時回家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊朔『鐵騎兵』:“這一下子不要緊,竟惹起城里的騷亂,步槍、機關槍、擲彈筒、過山炮,一時從城里響起來,亂放一頓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.猶一旦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·吳王濞傳』:“吳與膠西,知名諸侯也,一時見察,不得安肆矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一時】