豐碩 發表於 2013-1-5 23:24:53

【漢語大詞典●一品】

<P align=center>【漢語大詞典●一品】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.封建社會中官品的最高一級。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自三國魏以后,官分九品,最高者爲一品。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·惠帝紀』:“乃發王公奴婢手舂給兵廩,一品以下不從征者,男子十三以上皆從役。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐賈島『上杜駙馬』詩:“妻是九重天子女,身爲一品令公孫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『明良論三』:“而凡滿洲、漢人之仕宦者,大抵由其始宦之日,凡三十五年而至一品,極速者亦三十年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱『隋書·百官志中』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.借指位居一品的高官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐裴鉶『傳奇·昆侖奴』:“大歷中有崔生者,其父爲顯僚,與蓋代之勳臣一品者熟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>生時爲千牛,其父使往省一品疾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶言一等;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
第一等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·蕭惠基傳』:“當時能棊人琅邪王抗第一品,吳郡褚思莊、會稽夏赤松竝第二品。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王明淸『摭言雜說』:“京師樊樓畔有一小茶肆,甚瀟灑淸潔,皆一品。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明湯顯祖『牡丹亭·冥誓』:“(生)姐姐費心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因何錯愛小生至此?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> (旦)愛的你一品人才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『正紅旗下』三:“他比客人高著一品,須拿出爲官多年,經驗豊富,從容不迫的神態來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.一種。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·天官·外府』“外府掌邦布之入出”唐賈公彦疏:“泉始蓋一品,周景王鑄大錢,而有二品。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張載『經學理窟·祭祀』:“羞無他物,則雖羞一品足矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈括『夢溪補筆談·異事』:“當時揚州芍藥,未有此一品,今謂之‘金纏腰’者是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一品】