【漢語大詞典●一夜】
<P align=center>【漢語大詞典●一夜】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.一個夜晩;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
一整夜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『穀梁傳·定公四年』:“以衆不如吳,以必死不如楚,相與擊之,一夜而三敗吳人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁江淹『哀千里賦』:“魂終朝以三奪,心一夜而九摧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李白『子夜吳歌』之四:“明朝驛使發,一夜絮征袍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老舍『正紅旗下』一:“有時候,他們會在一個地方轉來轉去,一直轉一夜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指某夜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢趙曄『吳越春秋·勾踐陰謀外傳』:“越王乃使木工千餘人入山伐木,一夜天生神木一雙,大二十圍,長五十尋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南史·呂僧珍傳』:“一夜,僧珍忽頭痛壯熱,及明而顙骨益大。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李商隱『無題』詩之二:“豈知一夜秦樓客,偸看吳王苑內花。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]