【漢語大詞典●一呼】
<P align=center>【漢語大詞典●一呼】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.一聲呼喚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·山木』:“一呼而不聞,再呼而不聞,於是三呼邪?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 則必以惡聲隨之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢趙曄『吳越春秋·王僚使公子光傳』:“專諸方與人鬭,將就敵,其怒有萬人之氣,甚不可當;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
其妻一呼即還。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.一聲怒吼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·繆稱訓』:“勇士一呼,三軍皆辟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·蔡裔傳』:“蔡裔者,有勇氣,聲若雷震。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>嘗有二偸入室,裔拊牀一呼,而盜俱隕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.一聲號召。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢司馬遷『報任安書』:“然陵一呼勞軍,士無不起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·裴蘊傳』:“玄感一呼而從者十萬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宣和遺事』后集:“方臘一呼,四境響應。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『摩羅詩力說』:“動吭一呼,聞者興起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]