【漢語大詞典●一奇】
<P align=center>【漢語大詞典●一奇】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.一個奇計。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·揚雄傳下』:“今子幸得遭明盛之世,處不諱之朝,曾不能畫一奇出一策。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·宋祁傳』:“賊若深入,以河東健馬佐鎮、定兵,掩其惰若歸者,萬出萬全,此一奇也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.一件稀罕之物;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
一樁異事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·反質』:“夫衛國雖貧,豈無文履一奇以易十稷之繡哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『初春書懷』詩之二:“食觀『本草』雖多事,醉讀『離騷』自一奇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]