豐碩 發表於 2013-1-5 22:44:23

【漢語大詞典●一枝】

<P align=center>【漢語大詞典●一枝】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.一根枝杈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·逍遙遊』:“鷦鷯巢於深林,不過一枝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉張華『鷦鷯賦』:“其居易容,其求易給,巢林不過一枝,每食不過數粒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后用以比喩棲身之地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『宿府』詩:“已忍伶俜十年事,強移棲息一枝安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『次道子中書問歸期』:“一枝數粒身安穩,不羨雲鵬九萬飛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方文『廬山·玉帘泉』詩:“小樓暖可居,他日借一枝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.一支。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一根。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用於細長的東西。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第十一回:“等到望見過往的客商到了,一枝響箭便算個號令,大家纔不約而同的下山。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『趙子曰』第二:“主席的虎項微俯,拿了一枝香煙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.一支。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一個支派。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『景德傳燈錄·元安禪師』:“石頭一枝,看看師滅矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋秦觀『次韻邢敦夫秋懷』之二:“暮有二客至,俱以能禪聞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一枝惠林出,一派智海分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鄭燮『范縣署中寄舍弟墨』:“刹院寺祖墳,是東門一枝大家公共的,我因葬父母無地,遂葬其傍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.一支。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶言一隊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·馮玉梅團圓』:“正遇著范賊一枝遊兵,劫奪行李財帛,將人口追得三零四散。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『東周列國志』第六回:“臣當引一枝兵,爲蔡鄕導。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一枝】