豐碩 發表於 2013-1-5 11:09:48

【漢語大詞典●一坐】

<P align=center>【漢語大詞典●一坐】</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.猶今一跪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古人“坐”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如今跪,惟不直伸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·王制』:“八十拜君命,一坐再至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“其受君命之時,理須再拜,不堪爲勞,一坐於地,而首再至於地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指全部在座的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孝武本紀』:“少君資好方,善爲巧發奇中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>嘗從武安侯飲,坐中有年九十餘老人,少君乃言與其大父遊射處,老人爲兒時從其大父行,識其處,一坐盡驚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·楊師道傳』:“帝曰:‘聞公每酣賞,捉筆賦詩,如宿構者,試爲朕爲之。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>師道再拜,少選輒成,無所竄定,一坐嗟伏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『歸田錄』卷二:“寇萊公在中書,與同列戲云:‘水底月爲天上月’,未有對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>而會楊大年適來白事,因請其對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>大年應聲曰:‘眼中人是面前人’,一坐稱爲的對。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.一個座位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·禮志上』:“明堂南郊,宜除五帝之坐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五郊改五精之號,皆同稱昊天上帝,各設一坐而已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·禮志二』:“帝坐止三,紫微、太微者已列第二等,唯天市一坐在第三等。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●一坐】