【漢語大詞典●一投】
<P align=center>【漢語大詞典●一投】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一等到;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
一旦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元無名氏『漁樵記』第三折:“他不看見我,萬事全休。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一投得見了我,便認的俺是本村里張伯伯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元武漢臣『老生兒』第一折:“一投的憑罷那脈也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
婆婆道:‘老的,你索與我換上蓋咱。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶一邊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>連用,表示一個動作跟另一個動作同時進行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元狄君厚『介子推』第四折:“做皇帝一投放水,一投放火。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]