【漢語大詞典●一帆風】
<P align=center>【漢語大詞典●一帆風】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
滿帆風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>常喩境地順利。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐吳融『送知古上人』詩:“振錫纔尋三徑草,登船忽掛一帆風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『醒世恒言·張廷秀逃生救父』:“飽三餐飯常知足,得一帆風便可收。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷二十:“這便是俗語叫做‘一帆風’,又叫做‘鵓鴿子旺邊飛’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]