【漢語大詞典●一日三秋】
<P align=center>【漢語大詞典●一日三秋】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
『詩·王風·采葛』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“彼采蕭兮,一日不見,如三秋兮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“年有四時,時皆三月,三秋謂九月也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后以“一日三秋”形容對人思念殷切。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁何遜『爲衡山侯與婦書』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“路邇人遐,音塵寂絶,一日三秋,不足爲喩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋劉過『沁園春·詠別』詞:“一別三年,一日三秋,庶幾見之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸李漁『蜃中樓·怒遣』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“你去了這幾日,就像去了幾年的一般,剛合著那一日三秋,書本上的眞情話。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『中國小說的曆史的變遷』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“然而就幷不進化么?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 那也不然,只是比較的慢,使我們性急的人,有一日三秋之感罷了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]