【漢語大詞典●一王】
<P align=center>【漢語大詞典●一王】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
一代王朝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·太史公自序』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“孔子之時,上無明君,下不得任用,故作『春秋』,垂空文以斷禮義,當一王之法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·叔孫通傳贊』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“叔孫通舍枹鼓而立一王之儀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“別創漢代之禮,故云一王之儀也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉杜預『春秋經傳集解序』“采周之舊,以會成王義”唐孔穎達疏:“采周公之舊典,以會合成一王之大義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐柳宗元『王侍郞母劉氏志文』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“修經術以求聖人之道,通古今以推一王之典。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]