【漢語大詞典●一夕】
<P align=center>【漢語大詞典●一夕】</STRONG></P><P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.一夜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·僖公三十三年』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“居則具一日之積,行則備一夕之衛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢劉向『九歎·逢紛』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“思南郢之舊俗兮,腸一夕而九運。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指極短的時間。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『徐州上皇帝書』:</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“散冶戶之財以嘯召無賴,則烏合之衆,數千人之仗,可以一夕具也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]