楊籍富 發表於 2012-12-9 12:10:48

【中華百科全書●宗教●道教與儒佛】

本帖最後由 楊籍富 於 2012-12-9 20:12 編輯 <br /><br /><P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>中華百科全書●宗教●道教與儒佛</FONT>】</FONT></STRONG></P>&nbsp;
<P><STRONG>道教始自東漢張陵的天師道,在道教五大派中為符籙派。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>由於以道為教,故改稱張道陵,屬南派(江西龍虎山)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張陵前承黃帝之陰符經造神符、鬼符、魔符以通天人、人神關係。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又以易(儒)史(老)巫(陰陽)三系形上思想為一整體,以老莊精、氣、神本體論為理據,擴為天文、星曆、數術、占卜之術。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自精一而言,稱正一教,為中國宗教傳統精華部門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故自魏晉以下,大行於南北朝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與儒佛初相融,繼則相抗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自佛道相融者而言,本自說「有」。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老子云:「有物混成」,北朝高僧道安作二教論(西元三一二~三八九年),為安般經作序,為慧遠弟子,屬彌勒淨土,又為前秦佛圖澄弟子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其言曰:「安般者,出入也。</STRONG><STRONG>道之所寄,無往不因,德之所需,無往不託。</STRONG><STRONG>是以安般寄息以守成,四禪寓骸以成定也。</STRONG><STRONG>寄息有六階之差,寓骸有四級之別。</STRONG><STRONG>階差者,損之又損之,以至於無為。</STRONG><STRONG>級別者,忘之又忘之,以至於無欲也。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此即以老子之損莊子之忘為安般禪作解。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>形成「道中有佛,佛中有道」的學風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>僧人支遁(?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>~三六六)由北而南,興東晉謝安、王羲之結方外交。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曾講莊子於洛陽白馬寺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>作大小品對比要鈔序以道解佛云:「夫般若婆羅密者(佛言智度),眾妙之洞府,群智之玄宗,神王之所由,如來之照功。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其論本體虛實,引莊子「忘玄無心」以解佛,時稱格義。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此頓悟說為僧肇、道生所本。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>卒年三十一(太和二年)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>僧肇為鳩摩羅什弟子,作肇論(三八三~四一四)傳大乘性宗龍樹之學。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>當羅什出大品般若時,他作般若無知論,什公大驚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>羅什出維摩詰經時,他為序是有不真空論、物不遷論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>什公卒後,他又作涅槃無名論,合稱肇論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明釋德清作注。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其「寶藏論、丈夫即真論、不真空論」即三論宗之先導,因有「六家七宗」說。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>遂因以起佛道相攻之糾紛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一為佛老先後之辯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉人王符作老子化胡經。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周天和二年(五六七)甄鸞作笑道論,衍為辨惑論、破邪論、辨正論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北周破佛,南朝道士顧歡作夷夏論持中國本位說,宋人慧林造白黑論,梁人劉彥和作辨惑論,宗炳作明佛論以斥道士。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>范縝作神滅論,為蕭琛、沈約所斥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉勰又作破邪論以反道教。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自南北朝道教大行後,注老子道德經者特多。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北朝寇謙之作真誥、登真密訣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝陶弘景、陸修靜,大造道經。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至唐代佛教傳大乘八宗,而唐代道士依佛入道,有改佛經為道經者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(法琳:辨正論)以佛釋帝桓因(三十三天主)為玉皇大帝,移佛入道,又化矛盾為統一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐人韓愈宗儒,作原道以排佛老,憲宗時因上諫迎佛骨表遂罷官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋代以道為國教,傳內丹派。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>理學家如周濂溪、邵雍等,皆出身道士,傳於二程,三教合一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>而張載則不取佛,儒道合一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱熹以道解儒,陸象山則宗儒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明人王陽明傳道家四有四無之教,本於孟子,是為陸王學派。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(黃公偉)</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>引用:<A href="http://ap6.pccu.edu.tw/Encyclopedia/data.asp?id=3751" target=_blank>http://ap6.pccu.edu.tw/Encyclopedia/data.asp?id=3751</A>
頁: [1]
查看完整版本: 【中華百科全書●宗教●道教與儒佛】