豐碩 發表於 2012-11-20 03:48:57

【〔四十二章經〕】

<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>〔四十二章經〕</FONT>】</FONT></STRONG></P>&nbsp;<P><STRONG></STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>【辭書名稱】教育大辭書</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>〔四十二章經〕全稱為〔佛說四十二章經〕,〔出三藏記集〕引舊錄稱〔孝明皇帝四十二章〕,收於大正藏第十七冊,藏本標題:「後漢迦葉摩騰同竺法蘭譯。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>慧皎〔高僧傳〕載,漢永平中,明帝夜夢金人飛空而至,大集群臣以占所夢,傅毅答:「臣聞西域有神,其名曰佛,陸下所夢將必是乎?」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝即遣蔡愔、秦景等使天竺尋訪佛法,遇沙門摩騰、法蘭,乃邀東還洛陽,帝甚寵異,建寺處之;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>騰譯〔四十二章經〕一卷,緘在蘭臺石室第十四間,蘭譯〔十地斷結〕、〔佛本生〕、〔法海藏〕、〔佛本行〕、〔四十二章〕五部,移都寇亂,四部失本不傳,江左唯〔四十二章經〕傳世,漢地見存諸經,唯此為始。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>〔水經注〕則言摩騰、法蘭,以白馬負經圖,表之中夏,故明帝以白馬名寺,號「白馬寺」。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又〔漢法本內傳〕云,蔡愔偕摩騰、法蘭歸,道士不能平,永平十四年(A.D.71),褚善信等六百九十人,抗表請比對,明帝傳喻釋、道兩派,鬥法白馬寺,黃、老等道經悉歸焚燼,而佛經獨全,佛舍利放五色光,照徹天地,騰、蘭飛升空中,現種種神通,觀者歎服,道士費叔才慚死,呂惠通等六百餘人暨宮殯、士庶千餘人相隨出家;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此佛經,即〔四十二章經〕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>據諸家傳說,二千餘年來,佛徒遂公認本經乃摩騰、法蘭共譯,為我國最早翻譯之佛教經典,其靈寶有如前文所述。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>但詳加考辨,范曄〔後漢書〕載明帝感夢求法乙事,卻隻字不及〔四十二章經〕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>〔出三藏記集〕、〔歷代三寶記〕言:道安撰錄群經目錄時,闕此經。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>舊錄云:本是外國經鈔,元出大部。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>牟融〔理惑論〕言明帝遣張騫等人求法,於大月支寫佛經四十二章。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>林林總總,是譯時、譯者、譯地等事項本無定說,難斷真偽,故後世學者多撰文討論,觀點紛紜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁啟超主張本經出世甚晚,乃東晉中晚期中土南方作家,掫取群經精要,摹仿孝經、老子,別撰成書,為中國撰本,非天竺原經譯本。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>呂澂主張本經當是成帝末年,從漢譯雜藏〔法句經〕隨意抄出,其後屢遭改竄,而成現本面貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>湯用彤則以為本經出世宜早,有第一、第二出,第一出即摩騰、法蘭譯本,第二出為三國東吳支謙譯本,劉宋時猶存二譯,漢譯以樸質辭劣,少譯者,或即亡佚,支謙所譯,則文章優美,允正可觀,而得長存,但古人寫經,往往不著譯人,而摩騰、法蘭譯經為一大事,因誤以支謙所出即是漢譯,流傳至今,因襲未改。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茲舉三家異說,以備參考。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>該經含:經序一章,本經四十二章;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>為佛所說四十二段語錄,故稱〔四十二章經〕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>序言法體、能聞、機感、教主、處所、同聞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>經四十二章分別為:一、出家證果;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二、斷欲求絕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三、割愛去貪;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四、善惡並明;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五、轉重令輕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>六、忍惡無瞋;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>七、惡還本身;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>八、塵唾自汙;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>九、返本會道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十、喜施獲福;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十一、施飯轉勝;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十二、舉難勸修;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十三、問道宿命;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十四、請問善大;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十五、請問力明;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十六、捨愛得道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十七、明來暗謝;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十八、念等本空;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>十九、假真並觀;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十、推我本空;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十一、名聲喪本;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十二、財色招苦;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十三、妻子甚獄;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十四、色欲障道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十五、欲火燒身;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十六、天魔嬈佛;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十七、無著得道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十八、意馬莫縱;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二十九、正觀敵色;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十、欲火遠離;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十一、心寂欲除;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十二、我空怖滅;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十三、智明破魔;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十四、處中得道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十五、垢淨明存;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十六、展轉獲勝;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十七、念戒近道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十八、生即有滅;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三十九、教誨無差;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四十、行道在心;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四十一、直心出欲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四十二、達世如幻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>每章內容簡短扼要,長者百餘字,短者二十餘字,旨在闡示沙門證果、出家學道之要義,平易明白,為佛學入門要籍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>該經版本凡十數種,文字出入,多寡不等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>主要有三:(1)宋藏、元藏、高麗藏所收本,最能保持古型。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(2)宋真宗注本,收於明南藏;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曾於乾隆年間詔譯為滿、藏蒙文。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(3)宋守遂注本,流傳較廣,明僧智旭〔四十二章經解〕、了童〔四十二章經補注〕、道霈〔四十二章經指南〕,清僧續法〔四十二章經疏鈔〕等,均採用此本。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今人講述,則以宣化上人〔佛說四十二章經淺釋〕通行普遍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至於史料辨證,則有〔現代佛學叢刊〕第十一號專刊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>轉自:http://edic.nict.gov.tw/cgi-bin/tudic/gsweb.cgi?o=ddictionary
頁: [1]
查看完整版本: 【〔四十二章經〕】