楊籍富 發表於 2012-10-18 14:11:58

【誨爾諄諄,聽我藐藐】

本帖最後由 楊籍富 於 2012-10-18 15:37 編輯 <br /><br /><P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>誨爾諄諄,聽我藐藐</FONT>】</FONT></STRONG></P>
<P align=center><STRONG><FONT size=5></FONT></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>詞目:誨爾諄諄,聽我藐藐</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>拼音:huèiěrjhunjhun,tingwǒmiǎomiǎo</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>注音:ㄏㄨㄟˋㄦˇㄓㄨㄣㄓㄨㄣ,ㄊ|ㄥㄨㄛˇㄇ|ㄠˇㄇ|ㄠˇ</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>出處:《詩·大雅·抑》:「誨爾諄諄,聽我藐藐。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>釋義:教誨不倦的樣子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>藐藐:疏遠的樣子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>講的人不知疲倦,聽的人若無其事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>形容徒費唇舌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>例句:方玭之為是書也,璨已長矣,詩曰:『~。</STRONG><STRONG>』悲夫!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>★宋·陸游《跋柳氏訓序》 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>引用:<A href="http://idiom.wlps.kl.edu.tw/?id=19800" target=_blank>http://idiom.wlps.kl.edu.tw/?id=19800</A> </STRONG></P>
頁: [1]
查看完整版本: 【誨爾諄諄,聽我藐藐】