【束手就擒】
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>束手就擒</FONT>】</FONT></STRONG></P><P align=center><STRONG><FONT size=5></FONT></STRONG> </P>
<P><STRONG>
詞目:束手就擒</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>拼音:shùshǒujiòucín</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>注音:ㄕㄨˋㄕㄡˇㄐ|ㄡˋㄑ|ㄣˊ</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>相似詞:俛首係頸,肉袒面縛,楚囚纓冠,泥首銜玉,束手受縛,面縛銜璧,泥首面縛</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>出處:《宋史‧苻彥卿傳》:「與其束手就擒,曷若死戰,然未必死。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>釋義:束手:自縛其手,比喻不想方設法;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>就:受;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>擒:活捉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>捆起手來讓人捉住。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指毫不抵抗,乖乖地讓人捉住。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>例句:甯王鬧了兩年,不想被新建伯王守仁一陣殺敗,~。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(清‧吳敬梓《儒林外史》第八回)
</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>引用:http://idiom.wlps.kl.edu.tw/?id=9008
頁:
[1]