楊籍富 發表於 2012-9-23 22:53:28

【平心而論】

<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>平心而論</FONT>】</FONT></STRONG></P>
<P align=center><STRONG><FONT size=5></FONT></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
詞目:平心而論</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>拼音:píngsinérlùn</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>注音:ㄆ|ㄥˊㄒ|ㄣㄦˊㄌㄨㄣˋ</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>出處:清‧紀昀《閱微草堂筆記‧灤陽消夏錄一》:「平心而論,王始變舊說,為宋學之萌芽。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>釋義:平心:心情平和,不動感情;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>論:評論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>平心靜氣地給予客觀評價。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>例句:當前踧落,固是數之不偶,~,文亦未便登峰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(清‧蒲松齡《聊齋志異‧司文郎》)
</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>引用:http://idiom.wlps.kl.edu.tw/?id=7419
頁: [1]
查看完整版本: 【平心而論】