楊籍富 發表於 2012-9-10 22:55:13

【八百孤寒】

本帖最後由 楊籍富 於 2012-9-10 23:05 編輯 <br /><br /><P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>八百孤寒</FONT>】</FONT></STRONG></P>
<P align=center><STRONG><FONT size=5></FONT></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>詞目:八百孤寒</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>拼音:babǎiguhán</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>注音:ㄅㄚㄅㄞˇㄍㄨㄏㄢˊ</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>出處:五代‧王保定《唐摭言‧七‧好放孤寒》:「李太尉德裕頗為寒畯開路。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>及謫官南去,或有詩曰:『八百孤寒齊下淚,一時南望李崖州。</STRONG><STRONG>』」(寒畯:貧苦的讀書人。)</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>清‧黃景仁《兩當軒集‧十四‧歲暮懷人》:「幔亭仙客休相待,八百孤寒要此人。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>釋義:八百:形容很多;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孤寒:指貧寒的讀書人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>許許多多貧寒的讀書人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>八百:言其多。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孤寒:孤苦貧寒的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用法:指很多孤苦貧寒的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>例句:在君主時代,黃河流域,天災頻仍,當權者卻趁機搜刮,大發橫財,而置八百孤寒於不顧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P>
<P><STRONG>引用:<A href="http://idiom.wlps.kl.edu.tw/?id=194" target=_blank>http://idiom.wlps.kl.edu.tw/?id=194</A> </STRONG></P>
頁: [1]
查看完整版本: 【八百孤寒】