我本善良 發表於 2012-8-31 23:07:11

【類經 卷三十 會通類 奇恆364】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>類經 卷三十 會通類 奇恆364</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>黃帝問曰︰余聞揆度奇恆,所指不同,用之奈何?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>岐伯對曰︰揆度者,度病之淺深也。 </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>奇恆者,言奇病也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>請言道之至數,五色脈變,揆度奇恆,道在於一。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神轉不回,回則不轉,乃失其機。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至數之要,迫近以微。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>行奇恆之法,以太陰始。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(見論治類十四。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至數脈變以下數句,又見脈色十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上經下經,揆度陰陽,奇恆五中,決以明堂,審於終始,可以橫行。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>奇恆之勢乃六十首,診合微之事,追陰陽之變,章五中之情,其中之論,取虛實之要,定五度之事,知此乃足以診。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>黃帝曰︰嗚乎遠哉﹗天之道也,如迎浮雲,若視深淵,視深淵尚可測,迎浮雲莫知其極。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣六。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>論治十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天氣,清靜光明者也,藏德不止,故不下也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天明則日月不明,邪害空竅。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(攝生五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫自古通天者,生之本,本於陰陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天地之間,六合之內,其氣九州九竅,五臟十二節,皆通於天氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其生五,其氣三,三而成天,三而成地,三而成人,三而三之,合則為九,九分為九野,九野為九藏,故形藏四,神藏五。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣一。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈色五、疾病五俱略同。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天之在我者德也,地之在我者氣也,德流氣薄而生者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此人與天地相應者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰人生於地,懸命於天,天地合氣,命之曰人。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人能應四時者,天地為之父母;知萬物者,謂之天子。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天有陰陽,人有十二節;天有寒暑,人有虛實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>能經天地陰陽之化者,不失四時;知十二節之理者,聖智不能欺也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天不足西北,左寒而右涼,地不滿東南,右熱而左溫,其故何也?岐伯曰︰陰陽之氣,高下之理,太少之異也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>東南方,陽也,陽者其精降於下,故右熱而左溫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>西北方,陰也,陰者其精奉於上,故左寒而右涼。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是以地有高下,氣有溫涼,高者氣寒,下者氣熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天不足西北,故西北方陰也,而人右耳目不如左明也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>地不滿東南,故東南方陽也,而人左手足不如右強也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(陰陽三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嗚呼,窈窈冥冥,孰知其道?道之大者,擬於天地,配於四海。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰地之為下否乎?岐伯曰︰地為人之下,太虛之中者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰馮乎?岐伯曰︰大氣舉之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>燥以干之,暑以蒸之,風以動之,濕以潤之,寒以堅之,火以溫之,故燥勝則地干,暑勝則地熱,風勝則地動,濕勝則地泥,寒勝則地裂,火勝則地固矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>地氣製己勝,天氣製勝己,天製色,地製形,五類衰盛,各隨其氣之所宜也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>根於中者,命曰神機,神去則機息。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>根於外者,命曰氣立,氣止則化絕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>聖人之為道者,上合於天,下合於地,中合於人事。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故匠人不能釋尺寸而意短長,廢繩墨而起平水;工人不能置規而為圓,去矩而為方。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>臨深決水,不用功力而水可竭也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>循掘決沖,而經可通也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此言氣之滑澀,血之清濁,行之逆順也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺二十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>行有逆順,至有遲速,故太過者化先天,不及者化後天。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天樞之上,天氣主之;天樞之下,地氣主之;氣交之分,人氣從之,萬物由之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>升已而降,降者謂天;降已而升,升者謂地。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天氣下降,氣流於地;地氣上升,氣騰於天。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故高下相召,升降相因,而變作矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽之汗,以天地之雨名之;陽之氣,以天地之疾風名之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>暴氣象雷,逆氣象陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(陰陽四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善言天者,必應於人;善言古者,必驗於今;善言氣者,必彰於物;善言應者,同天地之化;善言化言變者,通神明之理。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十二。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善言人者,必有厭於己。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病六十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善言始者,必會於終;善言近者,必知其遠。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣類三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰余聞得其人不教,是謂失道;傳非其人,慢泄天寶。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫道者,上知天文,下知地理,中知人事,可以長久,此之謂也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰何謂也?岐伯曰︰本氣位也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>位天者,天文也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>位地者,地理也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>通於人氣之變化者,人事也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故太過者先天,不及者後天,所謂治化而人應之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>得其人弗教,是謂重失;得而泄之,天將厭之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象三十一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>物生謂之化,物極謂之變,陰陽不測謂之神,神用無方謂之聖。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>在天為氣,在地成形,形氣相感而化生萬物矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>物之生從乎化,物之極由乎變,變化之相搏,成敗之所由也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>出入廢則神機化滅,升降息則氣立孤危。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故非出入,則無以生長壯老已;非升降,則無以生長化收藏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無形無患。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>道無鬼神,獨來獨往。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有道以來,有道以去,審知其道,是為身寶。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺二十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無道行私,必得天殃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺二十八。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>運氣三同。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>治之極於一。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>一者因得之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補瀉勿失,與天地如一,得一之精,以知死生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知其要者,一言而終,不知其要,流散無窮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(經絡十四。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>運氣五、十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡此十二官者,不得相失也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故主明則下安,以此養生則壽,歿世不殆,以為天下則大昌。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>主不明則十二官危,使道閉塞而不通,形乃大傷,以此養生則殃,以為天下者,其宗大危。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至道在微,變化無窮,孰知其原?窘乎哉﹗消者瞿瞿,孰知其要?閔閔之當,孰者為良?恍惚之數,生於毫厘,毫厘之數,起於度量,千之萬之,可以益大,推之大之,其形乃製。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象一。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肖者瞿瞿四句,又見運氣十一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>聖人易語,良馬易御也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(經絡七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>春氣西行,夏氣北行,秋氣東行,冬氣南行。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故春氣始於下,秋氣始於上,夏氣始於中,冬氣始於標。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>春氣始於左,秋氣始於右,冬氣始於後,夏氣始於前。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此四時正化之常。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故至高之地,冬氣常在,至下之地,春氣常在。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>彼春之暖,為夏之暑,彼秋之忿,為冬之怒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣三十二。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>初氣終三氣,天氣主之,勝之常也;四氣盡終氣,地氣主之,復之常也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有勝則復,無勝則否。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣二十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太過者暴,不及者徐。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>暴者為病甚,徐者為病持。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣二十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乘危而行,不速而至,炎威無德,災反及之,微者復微,甚者復甚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不恆其德,則所勝來復;政恆其理,則所勝同化。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>命其位,而方月可知也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣二十一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先至為主,後至為客。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰夫子數言形與神,何謂形?何謂神?願卒聞之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰請言形,形乎形,目冥冥,問其所病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>索之於經,慧然在前,按之不得,不知其情,故曰形。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰何謂神?岐伯曰︰請言神,神乎神,耳不聞,目明心開而志先,慧然獨悟,口弗能言,俱視獨見,適若昏,昭然獨明,若風吹雲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故曰神。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下有漸洳,上生蒲葦,此所以知形氣之多少也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺三十五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫一木之中,堅脆不同,堅者則剛,脆者易傷,況其材木之不同,皮之濃薄,汁之多少,而各異耶?夫木之早花先生葉者,遇春霜烈風,則花落而葉萎。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡此五者,各有所傷,況於人乎?(疾病七十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>入國問俗,入家問諱,上堂問禮,臨病患問所便。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治二。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>明目者,可使視色。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>聰耳者,可使聽音。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>捷疾辭語者,可使傳論語。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>徐而安靜、手巧而心審諦者,可使行針艾,理氣血而調諸逆順,察陰陽而兼諸方。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>緩節柔筋而心和調者,可使導引行氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>疾毒言語輕人者,可使唾癰咒病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>爪苦手毒、為事善傷者,可使按積抑痺。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手毒者,若使按龜,置龜於器下而按其上,五十日而死矣;手甘者,復生如故也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>約方者,猶約囊也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>未滿而知約之以為工,不可以為天下師。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺二十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>猶拔刺也,猶雪污也,猶解結也,猶決 也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺五十二。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>疾病一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫鹽之味鹹者,其氣令器津泄;弦絕者,其音嘶敗;木敷者,其葉發;病深者,其聲噦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人有此三者,是謂壞腑,毒藥無治,短針無取,此皆絕皮傷肉,血氣爭黑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>八尺之士。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(經絡三十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人長七尺五寸者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(經絡十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人年老而無子者,材力盡耶?將天數然也?岐伯曰︰女子七歲,腎氣盛,齒更發長。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>二七而天癸至,任脈通,太衝脈盛,月事以時下,故有子。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>丈夫八歲,腎氣實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>二八,腎氣盛,天癸至,精氣溢瀉,陰陽和,故能有子。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不失人情。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人以水穀為本,故人絕水穀則死。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色十二。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人飲酒,酒亦入胃,谷未熟而小便獨先下何也?(經絡二十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飲酒者,衛氣先行皮膚,先充絡脈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(經絡六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>酒入於胃,則絡脈滿而經脈虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病三十四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>怯士之得酒,怒不避勇士者,名曰酒悖。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象類二十一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血脈和利,精神乃居,故神者,水穀之精氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象二十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>營衛者精氣也,血者神氣也,故血之與氣,異名同類焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(經絡二十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腦、髓、骨、脈、膽、女子胞,此六者地氣之所生也,皆藏於陰而象於地,故藏而不瀉,名曰奇恆之腑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象二十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>比類從容︰此皆工之所時亂也,然從容得之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫聖人之治病,循法守度,援物比類,化之冥冥,循上及下,何必守經?不引比類,是知不明也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(俱疾病九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>比類形名,虛引其經。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善為脈者,必以比類奇恆,從容知之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(俱論治十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>頌得從容之道,以合從容。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不知比類,足以自亂。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>從容之葆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(俱論治十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>從容不出,人事不殷。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至數︰天地之至數,始於一,終於九焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天地之精氣,其大數常出三入一。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(氣味二。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>循經守數。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按循醫事。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>診無人事治數之道。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至數之機,迫迮以微,其來可見,其往可追,敬之者昌,慢之者亡,無道行私,必得夭殃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣數者,所以紀化生之用也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>數之可數者,請遂言之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>今良工皆得其法,守其數。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺之而氣不至,無問其數。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>勝至則復,無常數也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無問其數,以平為期。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(俱運氣二十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太過者其數成,不及者其數生,土常以生也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣二十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先至為主,後至為客。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>權衡︰觀權衡規矩,而知病所主。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣歸於權衡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>權衡以平,氣口成寸,以決死生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象十二。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>平治於權衡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰陽反作,治在權衡相奪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫五運之政,猶權衡也,高者抑之,下者舉之,化者應之,變者復之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>參伍︰參伍不調者病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色二十五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以此參伍,決死生之分。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善調尺者,不待於寸;善調脈者,不待於色。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>能參合而行之者,可以為上工。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以日之寒溫,月之虛盛,四時氣之浮沉,參伍相合而調之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>伍以參禁,以除其內。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺四十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>門戶︰倉稟不藏者,是門戶不要也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病九十一。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>閉戶塞牖,系之病者,數問其情,以從其意。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>關門不利,故聚水而從其類也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺三十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>口鼻者,氣之門戶也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病七十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故與萬物沉浮於生長之門。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(攝生六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>能知解結契紹於門戶。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(經絡十二。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知氣之所在,而守其門戶。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知其所在者,知診三部九候之病脈處而治之,故曰守其門戶焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>推闔其門,令神氣存。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少陽司天,五之氣,陽乃去,寒乃來,雨乃降,氣門乃閉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>平旦人氣生,日中而陽氣隆,日西而陽氣已虛,氣門乃閉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>風中五臟六腑之俞,亦為臟腑之風,各入其門戶。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病二十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡刺熱邪越而蒼,出游不歸乃無病,為開通辟門戶,使邪得出病乃已。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡刺寒邪日以溫,徐往徐來致其神,門戶已閉氣不分,虛實得調其氣存也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺三十四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瀉實者氣盛乃內針,針與氣俱內,以開其門。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>補虛者候呼內針,氣出針入,針空四塞,精無從去,方實而疾出針,氣入針出,熱不得還,閉塞其門。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病二十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所謂戊己分者,奎壁角軫,則天地之門戶也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>魄門。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(藏象二十三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>隱曲︰二陽之病發心脾,有不得隱曲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不得隱曲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(脈色二十九。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>隱曲不利,互引陰股。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣二十七。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎風之狀,隱曲不利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病二十八。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>隱曲之疾。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣三十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>為故︰適其至所為故也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>適事為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以汗為故而止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(運氣二十五。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>左右前後針之,中脈為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>吸則轉針,以得氣為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺十四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺筋上為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以熱為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺無傷脈肉為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(俱針刺五十。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>刺肌肉為故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺三十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>必端內針為故止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(針刺五十四。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所謂深之細者,其中手如針也,摩之切之,聚者堅也,博者大也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上經者,言氣之通天也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下經者,言病之變化也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>金匱者,決死生也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>揆度者,切度之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>奇恆者,言奇病也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所謂奇者,使奇病不得以四時死也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>恆者,得以四時死也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所謂揆者,方切求之也,言切求其脈理也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>度者,得其病處,以四時度之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(此節乃病能論尾,觀其辭意,皆釋經文未明之義,而與本論無涉,且其有見於經者,有不見於經者,王氏謂古經斷裂,繆續於此者是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故不載正條,收類於此。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>附︰王太仆法言︰大寒而甚,熱之不熱,是無火也,當助其心。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大熱而甚,寒之不寒,是無水也;熱動復止,倏忽往來,時動時止,是無水也,當助其腎。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內格嘔逆,食不得入,是有火也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病嘔而吐,食入反出,是無火也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>暴速注下,食不及化,是無水也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>溏泄而久,止發無恆,是無水也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故心盛則生熱,腎盛則生寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎虛則寒動於中,心虛則熱收於內。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又熱不得寒,是無水也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒不得熱,是無火也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫寒之不寒,責其無水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱之不熱,責其無火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱之不久,責心之虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒之不久,責腎之少。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有者瀉之,無者補之,虛者補之,盛者瀉之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是以方有治熱以寒,寒之而火食不入,攻寒以熱,熱之而昏躁以生,此則氣不疏通,壅而為是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>紀於水火,餘氣可知。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(疾病一注。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>益火之源,以消陰翳;壯水之主,以製陽光。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>臟腑之原,有寒熱溫涼之主。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>取心者不必齊以熱,取腎者不必齊以寒,但益心之陽,寒亦通行,強腎之陰,熱之猶可。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治七注。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>塞因塞用者,如下氣虛乏,中焦氣壅,欲散滿則更虛其下,欲補下則滿甚於中。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>治不知本而先攻其滿,藥入或減,藥過依然,氣必更虛,病必漸甚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乃不知少服則資壅,多服則宣通,峻補其下以疏啟其中,則下虛自實,中滿自除,此塞因塞用之法也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(論治四注。)</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【類經 卷三十 會通類 奇恆364】