我本善良 發表於 2012-8-31 23:02:05

【類經 卷二十八 運氣類 神失守位邪鬼外干之義353】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>類經 卷二十八 運氣類 神失守位邪鬼外干之義353</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>(《素問‧遺篇本病論》) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>黃帝曰︰人氣不足,天氣如虛,人神失守,神光不聚,邪鬼干人,致有夭亡,可得聞乎?(神光,神明也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人氣與天氣皆失守,則陽神不聚,陰鬼干人,致死之兆也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰人之五臟,一臟不足,又會天虛,感邪之至也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(人有不足之臟,與天虛之氣相會者,其邪至甚,如肝遇木虛,心遇火虛之類也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人憂愁思慮即傷心,又或遇少陰司天,天數不及,太陰作接間至,即謂天虛也,此即人氣天氣同虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(少陰司天之年,太陰尚在左間。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若少陰不足,則太陰作接者,未當至而至矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此以君火之虛,與人心氣同虛也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又遇驚而奪精,汗出於心,(奪精者,奪心之精也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五臟各有其精,如《本神篇》曰︰五臟主藏精者也,不可傷,傷則失守而陰虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>即此之義。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因而三虛,神明失守。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(先有憂愁之傷,又有少陰不及,再遇驚而奪精,三虛相會,神明失守矣。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心為君主之官,神明出焉,神失守位,即神游上丹田,在帝太乙帝君泥丸君下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(人之腦為髓海,是謂上丹田,太乙帝君所居,亦曰泥丸君,總眾神者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心之神明失守其位,則浮游於此。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神既失守,神光不聚,卻遇火不及之歲,有黑尸鬼見之,令人暴亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(心屬火,心神失守,神明衰也,又遇火運不及,故見水色之鬼。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>非但癸年,即戊年失守亦然,司天二火不及亦然。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>尸鬼者,魄之陰氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽脫陰孤,其人必死,故尸鬼見也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人飲食勞倦即傷脾,又或遇太陰司天,天數不及,即少陽作接間至,即謂之虛也,此即人氣虛而天氣虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(太陰司天之年,少陽尚為天之左間。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若太陰不足,則接者先至而少陽得政。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脾氣既傷,又遇太陰失守,是重虛也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又遇飲食飽甚,汗出於胃,醉飽行房,汗出於脾,(衛氣不固,則五臟汗泄於外,邪得乘而犯之,故致人神失守也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因而三虛,脾神失守。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(既傷於脾,次遇天虛,再加汗出,是三虛也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脾為諫議之官,智周出焉,神既失守,神光失位而不聚也,(脾神失守,意智亂也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>卻遇土不及之年,或己年或甲年失守,或太陰天虛,青尸鬼見之,令人卒亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(土運不及,不止己年,而甲亦有之,又或太陰司天,失守其位,故木邪鬼見,令人卒亡。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人久坐濕地、強力入水即傷腎,腎為作強之官,伎巧出焉,因而三虛,腎神失守。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神志失位,神光不聚,(諸臟皆言作接間至及汗出之由,惟此不言,必脫失也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陽寒水司天之年,厥陰尚為左間。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若太陽不足,則厥陰作接間至,此天虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>《經脈別論》云︰持重遠行,汗出於腎,兼之坐濕入水,腎氣必傷,是為三虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎神不守,則精衰志失也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>卻遇 水不及之年,或辛不會符,或丙年失守,或太陽司天虛,有黃尸鬼至,見之令人暴亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(水不及者,土邪犯之,故黃尸鬼見,卒然傷人。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人或恚怒,氣逆上而不下,即傷肝也,又遇厥陰司天,天數不及,即少陰作接間至,是謂天虛也,此謂天虛人虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(厥陰司天之年,少陰當為左間。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若厥陰不足,則少陰預至。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肝氣既傷,厥陰又虛,天人俱不足也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又遇疾走恐懼,汗出於肝。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(天虛人虛,又汗出於肝,是為三虛。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肝為將軍之官,謀慮出焉,神位失守,神光不聚,(肝藏魂,失守則魂神不聚也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又遇木不及年,或丁年不符,或壬年失守,或厥陰司天虛也,有白尸鬼見之,令人暴亡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(白尸鬼見,金勝木也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以上五失守者,天虛而人虛也,神游失守其位,即有五尸鬼干人,令人暴亡也,謂之曰尸厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(尸鬼干人,則厥逆而死,故謂尸厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神游者,神氣雖游,未離於身,尚不即死。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若脈絕身冷,口中涎塞,舌短卵縮,則無及矣,否則速救可蘇也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以上五臟失守,獨缺金虛傷肺、赤尸鬼一証,必脫簡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惟《邪氣臟腑病形篇》所言五臟之傷俱全,但與此稍有不同。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>詳疾病類三。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人犯五神易位,即神光不圓也,非但尸鬼,即一切邪犯者,皆是神失守位故也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(神光,即陽明之氣,凡陽氣不足,則陰邪犯之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>二十難曰︰脫陽者見鬼。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>即神失守位之義。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>愚按︰此二篇所言五鬼干人,其義最詳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蓋天地間萬物萬殊,莫非五行之化,人之臟氣,鬼之干人,亦惟此耳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故五鬼為邪,各因所勝,此相製之理,出乎當然者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然以余所驗,則有如心神失守、火自為邪者,多見赤鬼;肺金不足、氣虛茫然者,多見白鬼;腎陰虧損、目光昏暗者,多見黑鬼;肝木亡陽者,多見青鬼;脾濕為祟者,多見黃鬼。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是皆不待勝製,而本臟之邪自見也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至如山野之間,幽隱之處,鬼魅情形,誠有不測。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若明本篇之義,則雖千態萬狀,只此五行包羅盡之,治之以勝,將安遁哉?然鬼本無形,乃能形見,既覺其無中之有,獨不能覺其有中之無乎?反之之明,在正心以壯氣,虛明以定神。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神定,彼將自滅矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>天命所在,彼亦焉能以非禍加人哉?此全神卻鬼之道也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>古德云︰山鬼之伎倆有限,老僧之不見不聞無窮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>斯言至矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>論治類十六章有按當考。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此謂得守者生,失守者死,(得守則神全,失守則神散。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神全則靈明圓聚,故生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>神散則魂魄分離,故死。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>得神者昌,失神者亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(陽氣為神,陽盛則神全。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰氣為鬼,陽衰則鬼見。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰陽合氣,命之曰人。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其生在陽,其死在陰,故曰得神者昌,得其陽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>失神者亡,失其陽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>明陰陽聚散之道,則鬼神之妙固不難知,而得失之柄還由於我。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>古雲人定勝天,本非虛語。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>觀孟子曰︰求則得之,舍則失之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不於斯言益信乎?</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【類經 卷二十八 運氣類 神失守位邪鬼外干之義353】