我本善良 發表於 2012-8-31 22:54:41

【類經 卷二十七 運氣類 六氣之勝五臟受邪脈應340】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>類經 卷二十七 運氣類 六氣之勝五臟受邪脈應340</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>(《素問‧至真要大論》) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰六氣之勝,何以候之?(候者,候其氣之應見也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰乘其至也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(乘其氣至而察之也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>清氣大來,燥 之勝也,風木受邪,肝病生焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(金氣克木,故肝木受邪,肝病則並及於膽。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱氣大來,火之勝也,金燥受邪,肺病生焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(火氣克金,故肺金受邪,肺病則並及於大腸。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒氣大來,水之勝也,火熱受邪,心病生焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(水氣克火,故心火受邪,心病則並及小腸、包絡、三焦。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>濕氣大來,土之勝也,寒水受邪,腎病生焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(土氣克水,故腎水受邪,腎病則並及膀胱。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>風氣大來,木之勝也,土濕受邪,脾病生焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(木氣克土,故脾土受邪,脾病則並及於胃。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所謂感邪而生病也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(不當至而至者,謂之邪氣,有所感觸,則病生矣。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乘年之虛,則邪甚也;(凡歲氣不及,邪勝必甚,如乙丁己辛癸年是也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>失時之和,亦邪甚也;(客主不和,四時失序,感而為病,則隨所不勝而與臟氣相應也,其邪亦甚。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>遇月之空,亦邪甚也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(《八正神明論》曰︰月始生,則血氣始精,衛氣始行;月廓滿,則血氣實,肌肉堅;月廓空,則肌肉減,經絡虛,衛氣去,形獨居。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是即月空之義,亦邪之所以甚也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以上三節,曰乘、曰失、曰遇,皆以人事為言,是謂三虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>詳義見後三十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>重感於邪,則病危矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(如《歲露論》云︰冬至之日,中於虛風而不發,至立春之日,又皆中於虛風,此兩邪相搏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>即重感之謂,義詳後三十六。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有勝之氣,其必來復也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(天地之氣,不能相過也,有勝則有復也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>帝曰︰其脈至何如?(言六氣勝至之脈體。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>岐伯曰︰厥陰之至其脈弦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(厥陰之至,風木氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>木體端直以長,故脈弦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>弦者,長直有力,如弓弦也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少陰之至其脈鉤,(少陰之至,君火氣也,火性升浮,故脈鉤。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>鉤者,來盛去衰,外實內虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如帶之鉤也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陰之至其脈沉,(太陰之至,濕土氣也,土體重實,故脈沉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>沉者,行於肌肉之下也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少陽之至大而浮,(少陽之至,相火氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>火熱盛長於外,故脈來洪大而浮於肌膚之上也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽明之至短而澀,(陽明之至,燥金氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>金性收斂,故脈來短而澀也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陽之至大而長。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(太陽之至,寒水氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水源長而生意廣,故其脈至,大而且長。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至而和則平,(以上六脈之至,各無太過不及,是為和平之脈,不平則為病矣。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至而甚則病,(甚,謂過甚而失其中和之氣,如但弦無胃之類是也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至而反者病,(反者,反見勝己之脈,如應弦反澀,應大反小之類是也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至而不至者病,(時已至而脈不應,來氣不足也,故病。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>未至而至者病,(時未至而脈先至,來氣太過也,故病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡南北政之歲,脈象變易皆然。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰陽明易者危。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(陰陽易,即《五營運大論》陰陽交之義,陰陽錯亂,故謂之危。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>詳見本類前五。)</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【類經 卷二十七 運氣類 六氣之勝五臟受邪脈應340】