tan2818 發表於 2012-8-22 13:49:08

【衛生寶鑒 卷十三 舍時從證427】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>衛生寶鑒 卷十三 舍時從證427</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>至元壬午五月二十八日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>王伯祿年逾五旬有七。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>右臂膊腫盛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上至肩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下至手指。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>色變。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>皮膚涼。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>六脈沉細而微。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此乃脈證俱寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>予舉瘍醫孫彥和視之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此乃附骨癰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>開發已遲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以燔針起之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膿清稀解。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>次日肘下再開之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>加呃逆不絕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>彥和與丁香柿蒂散兩服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>稍緩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>次日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>呃逆尤甚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>自利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>臍腹冷痛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腹滿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飲食減少。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>時發昏憒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>於左乳下黑盡處。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>灸二七壯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又處托裡溫中湯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>用乾薑、附子、木香、沉香、茴香、羌活等藥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG> 咀一兩半。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>欲與服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>或者曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>諸痛癢瘡瘍。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>皆屬心火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又當盛暑之時。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>用乾薑附子可乎。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>予應之曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>理所當然。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不得不然。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內經曰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈細皮寒、瀉利前後。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飲食不入。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此謂五虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>況呃逆者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃中虛寒故也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>諸痛癢瘡瘍。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>皆屬心火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是言其定理也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此證內外相反。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>須當舍時從證也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>非大方辛熱之劑急治之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>則不能愈也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>遂投之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>諸證悉去。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飲食倍進。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡勢溫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膿色正。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>彥和復用五香湯數服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>後月余平復。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>噫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>守常者眾人之見。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知變者知者之事。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>知常而不知變。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>細事因而取敗者亦多矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>況醫乎哉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>守常知變。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>豈可同日而語乎哉。 </STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【衛生寶鑒 卷十三 舍時從證427】