我本善良 發表於 2012-8-12 17:13:36

【傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰溫法十條79】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰溫法十條79</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>傷寒脈微而厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至七八日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膚冷,其人躁無暫安時者,此為臟厥,非蛔厥也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蛔厥者,其人當吐蛔。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>今病者靜而復時煩,此為臟寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蛔上入膈,故煩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>須臾復止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>得食而嘔。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又煩者,蛔聞食臭出,其人當自吐蛔。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蛔厥者,烏梅丸主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又主久痢。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒脈微而厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒邪中於陰也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至七八日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身不熱而膚冷,則其寒邪未變可知,乃其人躁無暫安時者,此為臟厥發躁。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽氣欲絕,非為蛔厥也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蛔厥者,蛔動而厥,其人亦躁。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>但蛔靜則躁亦自止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蛔動則時復自煩,非若臟寒之躁無有暫安時也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然蛔之所以時動而時靜者,何也?蛔性喜溫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>臟寒則蛔不安而上膈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蛔喜得食。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>臟虛則蛔復上而求食。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>甚則嘔吐。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>涎液從口中出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按古云:蛔得甘則動。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>得苦則安。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又曰、蛔聞酸則靜。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>得辛熱則止,故以烏梅之酸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>連柏之苦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>薑、辛、歸、附、椒、桂之辛,以安蛔溫臟而止其厥逆,加人參者,以蛔動中虛,故以之安中而止吐,且以御冷熱諸藥之悍耳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>烏梅丸方 烏梅(三百個) 黃連(一斤) 乾薑(十兩) 細辛 附子(炮) 桂枝 人參 黃柏(各六兩) 當歸 蜀椒(各四兩) 上十味。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>異搗篩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>合治之,以苦酒漬烏梅一宿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>去核。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蒸之五升米下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飯熟搗成泥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>和藥令相得。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內臼中,與蜜杵二千下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>丸如桐子大。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先食飲服十丸,日三服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>稍加至二十丸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>禁生冷滑物臭食等。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乾嘔吐涎沫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>頭痛者,吳茱萸湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乾嘔吐涎沫者,厥陰寒邪上攻陽明也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>頭痛者,厥陰之脈上出額,與督脈會於巔。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒氣隨經上入於頭,故痛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然頭者諸陽之會,以陰邪而得干之,其陽不振甚矣,故以吳茱萸辛熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>入厥陰散寒邪為君。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>生薑辛溫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>和胃止嘔吐為臣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人參、大棗甘溫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>助正氣養陽氣為佐也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足厥寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈細欲絕者,當歸四逆湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若其人內有久寒者,宜當歸四逆加吳茱萸生薑湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足厥寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈微欲絕者,陽之虛也,宜四逆輩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈細欲絕者,血虛不能溫於四末。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>並不能榮於脈中也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫脈為血之府,而陽為陰之先,故欲續其脈,必益其血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>欲益其血,必溫其經。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方用當歸、芍藥之潤以滋之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>甘草、大棗之甘以養之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>桂枝、細辛之溫以行之,而尤藉通草之入經通脈,以續其絕而止其厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若其人內有久寒者,必加吳茱萸、生薑之辛以散之,而尤藉清酒之濡經浹脈,以散其久伏之寒也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>當歸四逆湯方 當歸(三兩) 桂枝(三兩) 芍藥(三兩) 細辛(三兩) 通草(二兩) 甘草(二兩 炙) 大棗(二十五枚擘一法十二枚) 上七味,以水八升,煮取三升,去滓,溫服一升,日三服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>當歸四逆加吳茱萸生薑湯方 當歸(三兩) 桂枝(三兩) 芍藥(三兩) 細辛(三兩) 通草(二兩) 甘草(二兩炙) 大棗(二十五枚) 吳茱萸(二升) 生薑(半斤切) 上九味,以水六升。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>清酒六升。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>和煮取五升,去滓,溫分五服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>一方水酒各四升。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大汗出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱不去。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內拘急。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>四肢疼。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又下利厥逆而惡寒者,四逆湯主之,此過汗傷陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病本熱而變為寒之証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大汗出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱不去者,邪氣不從汗解,而陽氣反從汗亡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽氣外亡,則寒冷內生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內冷則脈拘急而不舒也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>四肢者,諸陽之本。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽虛不足,不能實氣於四肢,則為之疼痛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>甚至下利厥逆而惡寒,則不特無以內守,亦並不為外護矣,故必以四逆湯救陽驅陰為主。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>余謂傳經之熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>久亦成陰者,此類是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若大下利而厥逆者,四逆湯主之,此亦陽病誤治而變陰寒之証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>成氏所謂大汗若大下利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>表裡雖殊,其亡津液損陽氣一也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽虛陰勝,則生厥逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖無裡急下利等証,亦必以救陽驅陰為急。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>易曰、履霜堅冰至。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰盛之戒,不可不凜也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒脈促。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足厥逆者,可灸之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈陽盛則促。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰盛則結。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足厥逆而脈促者,非陽之虛,乃陽之鬱而不通也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>灸之所以引陽外出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若厥而脈微者,則必更以四逆湯溫之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>豈特灸之哉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嘔而脈弱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便復利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身有微熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>見厥者,難治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>四逆湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈弱便利而厥,為內虛且寒之候,則嘔非火邪,乃是陰氣之上逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱非寒邪,乃是陽氣之外越矣,故以四逆湯救陽驅陰為主。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然陰方上沖而陽且外越,其離決之勢。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有未可即為順接者,故曰難治,或曰嘔與身熱為邪實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>厥利脈弱為正虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>虛實互見,故曰難治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>四逆湯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>舍其標而治其本也,亦通。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利清穀,裡寒外熱,汗出而厥者,通脈四逆湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>挾熱下利者,傷在太陰之陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>中寒清穀者,傷在少陰之陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>裡寒外熱,汗出而厥,為陰內盛而陽外越之象,故於四逆加乾薑一倍,以溫裡而勝寒邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>曰通脈者,蓋欲使陽氣內行,而厥與利俱止耳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒厥而心下悸者,宜先治水,當服茯苓甘草湯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>卻治其厥,不爾,水漬入胃,必作利也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒寒勝則厥,心下有水則悸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>厥而心下悸者,寒中於陰而水聚於心下也,是宜以茯苓甘草湯先治其水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水去然後治厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如傷寒二三日,心中悸而煩者,先服建中湯之意也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>建中者,建立中氣,恐其中虛而邪易入,邪入則煩不止矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>茯苓甘草湯甘淡利水益中氣,恐其水漬入胃而作利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>利作則厥不回矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>仲景治病,每以正氣為慮如此。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒本自寒下,醫復吐下之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒格更逆吐下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若食入口即吐,乾薑黃連黃芩人參湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒本自寒下,蓋即太陰腹滿自利之証,醫不知而復吐下之,裡氣遂虛,陰寒益甚,胃中之陽,被格而上逆,脾中之陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>被抑而下注,得不倍增吐下乎?至食入口即吐,則逆之甚矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若以寒治逆,則寒下轉增,或僅投溫劑,則必格拒而不入,故以連、芩之苦,以通寒格。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>參、薑之溫,以復正氣而逐陰邪也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乾薑黃連黃芩人參湯方 乾薑(三兩) 黃連(三兩) 黃芩(三兩) 人參(三兩) 上四味,以水六升,煮取二升,去滓,分溫再服。</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰溫法十條79】