我本善良 發表於 2012-8-12 17:12:03

【傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰清法五條78】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰清法五條78</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>厥陰病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>渴欲飲水者,少少與之愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>厥陰之病,本自消渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖得水未必即愈,此云渴欲飲水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少少與之愈者,必厥陰熱邪還返陽明之候也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱還陽明。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液暴竭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>求救於水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少少與之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃氣則和,其病乃愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若系厥陰,則熱足以消水,而水豈能消其熱哉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利欲飲水者,以有熱故也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>白頭翁湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒自利不渴者,為臟有寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陰自受寒邪也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利欲飲水者,以裡有熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傳經之邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>厥陰受之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>白頭翁湯除熱堅下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>中有秦皮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>色青味苦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣涼性澀,能入厥陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>清熱去濕而止利也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>白頭翁湯方 白頭翁(二兩) 黃連 黃柏 秦皮(各三兩) 上四味,以水七升,煮取二升,去滓,溫服一升。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>更服一升。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱利下重者,白頭翁湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒熱邪入裡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因而作利者,謂熱利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下重即後重。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱邪下注。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖利而不得出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>白頭翁苦辛除邪氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>黃連、黃柏、秦皮。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>苦以堅之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒以清之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>澀以收之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利後更煩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按之心下濡者,為虛煩也,宜梔子豉湯。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利後更煩者,熱邪不從下減而復上動也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按之心下濡,則中無阻滯可知,故曰虛煩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>香豉、梔子,能徹熱而除煩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>得吐則熱從上出而愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因其高而越之之意也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒六七日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大下後,寸脈沉而遲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足厥逆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下部脈不至。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>咽喉不利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>吐膿血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>泄利不止者,為難治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>麻黃升麻湯主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒六七日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒已變熱而未實也,乃大下之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰氣遂虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽氣乃陷。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽氣陷,故寸脈沉而遲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰氣虛,故下部脈不至。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰陽並傷。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不相順接,則手足厥逆,而陽邪之內入者,方上淫而下溢,為咽喉不利,為吐膿血,為泄利不止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是陰陽上下並受其病,而虛實冷熱,亦復混淆不清矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是以欲治其陰,必傷其陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>欲補其虛,必礙其實,故曰此為難治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>麻黃升麻湯合補瀉寒熱為劑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>使相助而不相悖。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>庶幾各行其事,而並呈其效。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方用麻黃、升麻,所以引陽氣發陽邪也,而得當歸、知母、葳蕤、天冬之潤,則肺氣已滋,而不蒙其發越之害矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>桂枝、乾薑,所以通脈止厥也,而得黃芩、石膏之寒,則中氣已和,而不被其燥熱之烈矣,其芍藥、甘草、茯苓、白朮則不特止其泄利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>抑以安中益氣,以為通上下和陰陽之用耳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>麻黃升麻湯方 麻黃(二兩半去節) 當歸 升麻(各一兩一分) 知母 黃芩 葳蕤(各十八銖) 石膏(綿裹碎) 白朮 乾薑 白芍 天冬(去心) 桂枝 茯苓 甘草(炙各六銖) 上十四味,以水一斗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先煮麻黃一二沸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>去上沫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>納諸藥,煮取三升,去滓,分溫三服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>相去如炊三斗米飯頃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>令盡汗出愈。 </STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰清法五條78】